Tuesday, February 10, 2015

Về một câu đối hay của vua Lý Thái Tổ

Chuyện xưa kể rằng vua Lý Thái Tổ (Lý Công Uẩn) hồi nhỏ ở chùa và theo học nhà sư Lý Khánh Văn và sư Vạn Hạnh. Cậu bé Lý Công Uẩn rất thông minh và tinh nghịch. Một lần, Công Uẩn bị sư Vạn Hạnh phạt đứng suốt đêm nơi cửa chùa. Bị muỗi đốt không ngủ được, Công Uẩn tức cảnh đọc bài thơ đầy khẩu khí.

Nguyên bản chữ Hán:


天 為 衾 枕 地 為 氈
日 月 同 雙 對 我 眠 
夜 深 不 敢 長 伸 足
止 恐 山 河 社 稷 顛

Bản dịch của Lê Văn Uông:

Màn có trời cao, chiếu đất liền 
Cùng trăng thanh thản giấc thần tiên
Đêm khuya chẳng dám dang chân duỗi
Chỉ sợ sơn hà xã tắc nghiêng


Hai câu cuối trở thành đôi câu đối hoàn chỉnh, không quá gò bó trong niêm luật mà hào sảng phóng khoáng như chí khí của bậc đế vương, người đặt nềm móng cho triều đại nhà Lý.



No comments:

Post a Comment