Nguyên bản chữ Hán:
天 為 衾 枕 地 為 氈
日 月 同 雙 對 我 眠
夜 深 不 敢 長 伸 足
止 恐 山 河 社 稷 顛
Bản dịch của Lê Văn Uông:
Màn có trời cao, chiếu đất liền
Cùng trăng thanh thản giấc thần tiên
Đêm khuya chẳng dám dang chân duỗi
Chỉ sợ sơn hà xã tắc nghiêng
Hai câu cuối trở thành đôi câu đối hoàn chỉnh, không quá gò bó trong niêm luật mà hào sảng phóng khoáng như chí khí của bậc đế vương, người đặt nềm móng cho triều đại nhà Lý.
No comments:
Post a Comment